April 26, 2016

Đêm Ru Giấc Mộng


Thơ:  Minh Giang
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Tiếng hát: Như Ly



Lá Bay Vàng Thu

Sáng ra thấy lá bay theo gió
Lành lạnh hơi thu ngập cả lòng
Cánh lá chao nghiêng lượn mấy vòng
Khẽ hôn viền cỏ bông hoa nhỏ .

Anh viết tờ thư sao chẳng rõ
Phải chăng vì ướt hạt mưa thu
Tóc em phủ trắng áng sương mù
Mơ ước tay ôm chầm hạnh phúc .

Thu về ủ nắng hong vàng cúc
Ta mộng bên nhau vẹn ước nguyền
Từ lúc này cho tới bách niên
Lá vàng rơi mãi bao giờ hết .

Một thuở nào xưa buồn tiễn biệt
Đôi dòng nước mắt chợt long lanh
Nhớ nhung làn gió thu miên viễn
Gợn sóng hồ êm tình mỏng manh.

Đỗ Thị Minh Giang 
9-09


Hoài Vọng

Tha thướt ngày xưa mơ dáng hoa
Vấn vương hồn khách lữ hành xa
Nửa đêm trăng ngủ bên thềm cũ
Tỉnh giấc Nam Kha giọt ngọc sa.

Ba sáu phố phường giấc mộng đầu
Ngậm ngùi luyến tiếc lệ dòng châu
Nhớ người tráng sĩ ngàn năm trước
Soi bóng Hồ Gươm đọng mối sầu.

Phấn rũ canh trường phai sắc hương
Cung đàn văng vẳng bóng đêm vương
Thanh xuân nhoà nhạt, tim se thắt
Chất chứa đáy lòng bao nhớ thương.

Sân khấu đèn màu tình nghệ sĩ
Giã từ lưu luyến mộng buồn thêm
Phong sương bàng bạc dòng hoa lệ
Hoài cổ vầng trăng soi bóng đêm.

Đỗ Thị Minh Giang
10-08 




Áo Trắng Học Trò

Mối tình anh ấm nồng như nước biển
Sóng dạt dào vỗ mãi khúc trầm ca
Áo trắng trong bay vạt áo hai tà
Em tha thướt trong những chiều gió lộng.

Tóc em dài cho hồn anh mơ mộng
Mắt mơ buồn anh vọng tưởng đêm thâu
Mong thời gian đừng làm phai nhạt màu
Cho má em luôn điểm màu hồng thắm.

Giờ tan trường anh khẽ lén nhìn ngắm
Còn ngại ngần chưa dám tỏ lời thương
Chợt nghe lòng giăng mắc sợi tơ vương
Anh vội viết bài thơ tình ngây ngất.

Chỉ mong sao gió đừng thổi đi mất
Cho lòng anh ngừng trống vắng cô đơn
Cũng mong em không phải mãi dỗi hờn
Tình học trò ta kết thành duyên kiếp.
Đỗ Thị Minh Giang
3-08


April 9, 2016

Hoa Phù Dung

Kiếp hoa
sớm nở
chiều tàn
Má hồng
phận bạc
ngỡ ngàng mỹ nương
Nhịp cầu
xa khuất
vấn vương
Chỉ xin
giữ chút
buồn thương nhớ người.


Đỗ Thị Minh Giang
6-08


Tiếng Chuông Hồi Sinh

Tiếng chuông chiều đổ công phu
Nắng vàng tiễn biệt phù du mộng rời
Mai sau tròn kiếp con người
Yêu thương rũ sạch nợ đời trần ai
Phai màu lá đợi nắng mai
Hương xưa thoáng nhạt xuân phai mất rồi
Lắng nghe âm vọng bồi hồi
Tràn dâng bọt biển sóng nhồi giấc mơ
Lưng trời cánh nhạn bơ vơ
Hoàng hôn mờ ảo dây tơ đọng sầu
Niềm riêng tư gánh dãi dầu
Thuyền ai lạc bến giang đầu linh đinh
Ban mai chuông gọi hồi sinh
Cõi lòng trầm mặc câu kinh lặng thầm.
Đỗ Thị Minh Giang
9-09


Ngõ Hoa

Trải qua miền trầm luân
Lòng nhẹ nhàng thư thái
Dòng sông mang khổ phần
Tưới mát bờ hoa dại.

Ai tìm đường cứu rỗi
Bỏ mặc người thế gian
Mãi mê trong lầm lỗi
Lung lay cánh hoa tàn.

Một lần tiễn người đi
Cuộc đời còn lại gì
Tháng năm dài trống vắng
Bia đá nào khắc ghi.

Chân lạc vào ngõ hoa
Chỉ còn lại mình ta
Nhụy hương chừng ươm nụ
Lơ lửng ánh trăng tà.

Hồn phiêu diêu cõi lạ
Người có thấy gì không
Cửa vườn đang rộng mở
Mời gọi khách lưu vong.

Hoa vẫn nở ngoài song
Ai vẫn hoài ước mong
Những gì chẳng thể có
Phủ ấm tình hư không

Đỗ Thị Minh Giang
07