March 30, 2016

Hồ Tịnh Tâm

Thông reo ngân khúc tự tình
Trăng vàng mười sáu vươn mình sương mơ
Hương đồng cỏ nội dáng thơ
Tịnh yên hồ mộng giăng tơ đêm hồng. 

Đỗ Thị Minh Giang
3-09


Mùa Xuân Hy Vọng

Nắng múa chan hòa khắp mọi nơi
Lung linh đùa giỡn khóm hoa tươi
Líu lo chim hót trên cành lá
Cô gái xuân xanh rộn rã cười .
 
  Chim én bay về đón Chúa Xuân
Nghe lòng vương vấn nỗi bâng khuâng
Mai vàng rực rỡ khoe hương sắc
Ửng má hồng ai khách ngại ngần .

Nắng sao sưởi ấm người phương xa
Những kẻ ra đi bỏ mái nhà
Mắt Mẹ hắt hiu còn ngóng đợi
Bóng con hòa lẫn ánh chiều tà .

Thêm một mùa xuân nữa đến đây
Cuộc đời thêm tuổi ở nơi này
Yên vui vẫn đến trong hy vọng
Mơ ước tương phùng tay nắm tay .

Đỗ Thị Minh Giang
10-09


Hương Xưa

Vườn xưa nở thắm nụ hồng
Gió mưa nắng trải hoa lòng buông lơi
Ý thơ quyện giọt sương rơi
Hồn ru giấc mộng chơi vơi trăng thề.

Đỗ Thị Minh Giang
11-08


March 26, 2016

Tháng Giêng Quê Mình

   

Thơ: Minh Giang
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Tiếng hát: Diệu Hiền 


Nhẹ Nương Mây Bồng

Thu về vàng chiếc lá đời
Nhẹ bay trần thế gọi mời lãng trôi
Lời ru xa tuổi nằm nôi
Hoài ôm giấc mộng chung đôi nét ngà
Bên nhau tình thắm mặn mà
Gởi thương về nhớ ngân hà ru đêm
Dòng sông hạnh phước dịu êm
Thuyền quyên vui thỏa bao niềm ước mơ
Nguồn ân suối ái tâm thơ
Luyến lưu từ thuở ban sơ mây hồng
Nhạc lừng âm điệu thành dòng
Ngọc lan nở đóa hoa lòng ngát hương.

Đỗ Thị Minh Giang
2-08


Tìm Bóng Ngày Xưa

Mai tôi về sẽ thăm trường cũ
Có nhắn gì không người bạn xưa
Tháng sáu phượng hồng đang trổ nụ
Chân buồn theo bóng nắng đong đưa.

Con đường tan học mình chung lối
Xa lạ mất rồi theo tháng năm
Một thoáng nhớ nhung bờ tóc rối
Chỉ còn thầm lặng mắt xa xăm.

Làm sao có thể ta quay lại
Một thuở nào qua rất dại khờ
Đôi lúc nhìn nhau cười ái ngại
Đêm về viết nốt mấy vần thơ.

Chân tình êm đẹp nét trinh nguyên
Lòng thoáng thầm mơ lạc cõi tiên
Cánh cửa tương lai đang rộng mở
Lều hoa gối mộng mối tơ duyên.

Thương quá phượng hồng đang nở rộ
Một thời áo trắng thả tung bay
Nhìn em dáng nhỏ qua hè phố
Ngơ ngẩn anh theo cả đoạn dài.

Đỗ Thị Minh Giang
4-09


March 19, 2016

Giang Nguyệt

  

Thơ: Hương Chiều
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hòa âm: Phan Thanh




Từ Cõi Mơ

Vườn hồn tôi bỏ ngỏ
Xin hãy nhè nhẹ vào
Đừng dẫm nát mầm thơ
Vươn lên từ cõi mơ.

Cánh diều ngày thơ ấu
Thả lửng nền thiên thanh
Trên đồng lúa mát xanh
Vẫn nằm trong tâm tưởng .

Thơ bay đùa ngọn cỏ
Thơ đậu trên đài hoa
La đà thơ bay tỏa
Theo gió khúc hoan ca .

Dòng sông trôi triền miên
Thủy triều lưu truân chuyên
Chìm sâu lòng biển cả
Chôn mất dấu ưu phiền .

Đỗ Thị Minh Giang
05-07


March 14, 2016

Điệu Ru Trưa Hè

Ví dầu cầu ván đóng đinh
Cầu tre lắt lẻo, rập rình khó đi
Khó đi Mẹ dắt con đi
Con đi trường học, Mẹ đi trường đời
Ca Dao

Bà ru cháu điệu ngọt ngào
Ca dao ngày trước dạt dào trong mưa
Trưa hè kẽo kẹt võng đưa
Khu vườn tĩnh lặng nắng vừa lên cao
Không gian nhẹ tỏa hương cau
Bưởi cam hương thoảng xôn xao bướm vàng
Tôi yêu khung cảnh ngôi làng
Bốn mùa tươi mát dịu dàng hồn quê
Đòng đòng ngọn lúa bờ đê
Ngoài hiên ve hát hoa lê đượm buồn
Dừa nghiêng soi bóng chiều buông                                          
Hậu Giang sóng nước xuôi nguồn tuổi thơ
Con đi trường học i tờ
Trưa hè mẹ đứng đợi chờ trống tan.

Đỗ Thị Minh Giang
5-08



Ươm Mầm Hy Vọng

Nơi thung lũng hoa cùng nhau đua nở *
Vàng, đỏ, trắng, hồng khoe sắc tuyệt vời
Hoa xinh đẹp chẳng ai trồng chăm sóc
Đấng hóa công khéo vẽ bức tranh đời

Xin cảm ơn cho một ngày vui mới
Mưa gió tan rồi chim cất tiếng ca
Ríu rít gọi nhau đón chào xuân tới
Mùa đông giá lạnh vội tàn mau qua

Mỗi ngày xin hãy ươm gieo hy vọng
Trông chờ hạt giống nẩy mầm tin yêu
Trong vườn cành vẫn đâm chồi sinh sống
Hoa nở tặng dâng hương thắm mỹ miều

Đỗ Thị Minh Giang
1-08  

*Death Valley Cali.



Dỗ Dành Tiếng Thương

Biển ru tình sóng muôn đời
Anh đi thăm thẳm chân trời hải du
Sớm mai mờ phủ sương mù
Nhớ nhung réo gọi mùa thu phai màu
Thoáng như lòng chợt nghẹn ngào
Nghe chừng vang tiếng dạt dào sóng buông
Anh về ướt lá mưa tuôn
Trái tim lỗi nhịp đêm muôn giấc hờ
Tâm tư trầm lặng nỗi chờ
Mơ vui duyên thắm nào ngờ chìm sâu
Từ em lỡ bước về đâu
Tóc xanh biếc cả ngàn dâu nương ngoài
Dỗ dành thương tiếc mộng dài
Ôm thân phận mỏng tháng ngày sầu tư.

Đỗ Thị Minh Giang
11-09



March 11, 2016

Mười Bảy Hồn Nhiên

  

Thơ: Đỗ Thị Minh Giang
Nhạc: Nguyễn Hữu Tân
Hoà âm: Cao Ngọc Dung
Tiếng hát: Tâm Thư



Hoa Phượng Xứ Người

Mấy mươi năm nhìn thấy hoa phượng vĩ *
Nơi xứ người chạnh nhớ ngôi trường xưa
Mái ngói rêu phong cuối đường phố thị
Phượng đỏ có còn tắm nắng ban trưa.

Bốn mươi năm vẫn nghe đầy nhung nhớ
Thuở học trò nhiều kỷ niệm thân yêu
Vũng Thơm, vườn táo chống ghe sào nhỏ                  
Rong chơi cùng lũ bạn phá như yêu.

Lâu lâu Thầy nghỉ, các cô con gái
Rủ nhau thả áo vờn bay vĩa hè                       
Có chàng ngơ ngẩn khẽ ngắm trông theo  
Đàn bướm tung tăng một thời thơ dại.

Thời học trò mới lớn tóc buông vai
Tình xưa dầu đã nhòa nhạt mờ phai
Làm sao quên những tháng ngày thân ái
Như thoáng đâu đây còn bóng hình ai.

Đỗ Thị Minh Giang
7-08


Tìm Lối Xưa

Dòng đời về hư không
hòa vũ trụ mênh mông
thời gian trôi đi mãi
mơ gì cõi lưu vong

Đây có phải đất hứa
mọi người hằng ước ao
trái tim còn đâu nữa
thuở nào mộng xôn xao

Một nụ cười cho anh
hoài vọng sáng long lanh
đôi mắt ai sầu mộng
vẫn mơ màu thiên thanh

Tìm đâu bao ngày thơ
nắng đan ngàn sợi tơ
bọt nước nào chẳng vỡ
cành liễu buồn trong mơ.

Đỗ Thị Minh Giang
6-08


Nhạt Mờ

Hoàng hôn giăng mắc sương mù
Đi tìm kỷ niệm cho dù trăm năm
Mỏi mòn con mắt xa xăm
Lối xưa rêu phủ ai thăm bây giờ
Vọng từ tiềm thức lững lờ
Lá thư ngày cũ nhạt mờ nhớ thương
Đèn hiu hắt bóng vấn vương
Mùi hoa dạ lý thoảng hương đêm dài
Gió thu nhẹ thổi u hoài
Lá rơi ngập lối hiên ngoài đong đưa
Bước chân phiêu lạc dấu xưa
Nắng lên chen giữa cơn mưa đầu mùa.

Đỗ Thị Minh Giang
9-09


Che Khuất Người Thương

Núi cao chi lắm núi ơi,
Che khuất mặt trời, che cả người thương.
Ca dao

Quê tôi chẳng có non cao
Người thương xa khuất vì cau che rồi
Cũng không có núi cùng đồi
Sao duyên tình vỡ bồi hồi mộng rơi
Thuyền về bến vắng chơi vơi
Gió đưa bụi trúc trăng lơi góc vườn
Năm em mười tám má hường
Anh chưa dám hỏi nên thường làm thơ
Ngày xưa thầm ước tóc tơ
Ai đi huyền hoặc lửng lơ đường trần
Đêm buồn thắp nến ngại ngần
Hương xưa lắng đọng nửa vầng trăng khuya .

Đỗ Thị Minh Giang
5-08


March 9, 2016

Sông Chia Bảy Ngã

Ngã Năm, Ngã Bảy cùng triều nước 
Tình đổ ngược xuôi cơn gió buồn
Luyến tiếc tầm tay vơi hẹn ước 
Thuyền hoa tách bến nước xuôi nguồn.

Tôi mãi còn bơi trong giấc mơ 
Người xa biền biệt mối duyên tơ
Hắt hiu bóng ngả in hoài vọng 
Mộng ước lìa đôi sao vẫn chờ.

Sông rẽ chia dòng thành bảy ngã
Dập dồn sóng nước chuyến đò đưa 
Mình tôi trông đợi nơi bờ cũ 
Thương cảm ngậm ngùi bóng xế trưa.

Ngã Năm, Sóc Trăng
Ngã Bảy, Phụng Hiệp, Cần Thơ

Đỗ Thị Minh Giang
2-08



Mực Tím Trường Làng

Mẹ pha màu mực bằng lăng tím
Nắn nót cong tròn nét chữ ơ
Ngòi viết lá tre tuổi ấu thơ
Dấu tay lem luốc từng trang giấy

Trắng tinh chiếc áo mực loang vết
Bị khẻ vào tay không dám than
Vốn biết Mẹ thương nên dạy dỗ
Mong con khôn lớn người hiền ngoan

Mai sau con thích làm cô giáo
Dạy trẻ ngây thơ đời thắm tươi
Qua chiếc cầu tre chân vắt vẻo
Đường quê ròn rã tiếng vui cười

Ước mơ vẫn mãi là mơ ước
Chữ nghĩa nằm im sau cổng trường
Khi về xa lạ làn mi ướt
Áo trắng ngày xưa lạc phố phường

Đỗ Thị Minh Giang
11-09


March 8, 2016

Chiều Tím Hoàng Hôn

   

Thơ: Đỗ Thị Minh Giang
Nhạc: Nguyễn Văn Thơ
Ca sĩ: Thái Hòa



Chiều Tím Hoàng Hôn

Em đi bóng nhỏ chiều vương
Mơ màng phượng tím hơi sương
Khung trời bàng bạc huyền ảo
Mưa bụi giăng mờ luyến thương.

Gió nhẹ lay tà áo tím
Lòng luân vũ khúc nghê thường
Thì thầm lời ai khe khẽ
Bóng câu xa khuất canh trường.

Màu hoa pensée vấn vương
Hoàng hôn nhuộm tím tà dương
Đồi thông xạc xào tiếng lá
Thuở nào tình dâng ngát hương.

Phiến sầu man mác hồn thơ
Thời gian trầm lặng êm mơ
Trăng ngà lung linh ngọn cỏ
Thinh không chìm cõi hoang sơ.

Xưa thư nghiêng dòng mực tím
Thời gian nhòa nhạt phôi pha
Tháng ngày mòn phai nhung nhớ
Sợi tơ duyên mỏng lìa xa.

Đỗ Thị Minh Giang
12-09


Xuân Vắng Xa

Mùa Xuân năm ấy sánh vai
Em vừa mười chín lên ngai mộng đầu
Lòng chưa vương nét ưu sầu
Mong anh về phép đượm mầu tình yêu
Thương nhau lưu luyến thật nhiều
Em mơ hôn lễ diễm kiều bên nhau
Anh mang quà cưới trầu cau
Mẹ cha hai họ xôn xao chúc mừng...
Chiến chinh giọt lệ lưng chừng
Tình xa muôn dặm ngập ngừng lối xưa
Quê hương sớm nắng chiều mưa
Ngắm bong bóng vỡ anh chưa trở về
Bao xuân xa vắng hẹn thề
Hồn em sầu cảm đôi bề hoang sơ.

Đỗ Thị Minh Giang
2-10


Tưới Xanh Ước Mộng

Uống từng ngụm ngọt nước dừa
Nửa dòng nước mắt cũng vừa rưng rưng
Niềm thương nỗi nhớ lưng chừng
Ca dao đưa võng ngập ngừng lời ru
Mênh mông cỏ tẩm sương mù
Vườn khuya lá quyện sắc thu mơ màng
Mạ non tắm ánh trăng vàng
Mái tranh khói tỏa nhẹ nhàng uốn quanh
Quê tôi thơm ngát hương chanh
Tiếng chày giã gạo đêm thanh ấm nồng
Lửa reo ấm bếp than hồng
Câu ca dâng tặng cõi lòng tịnh yên
Hạt mưa nhỏ giọt bên hiên
Tưới xanh ước mộng sao quên ngày nào .

Đỗ Thị Minh Giang
6-09 


Còn Đâu Nụ Tầm Xuân

 Trèo lên cây bưởi hái hoa
Bước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân
Nụ tầm xuân nở ra cánh biếc
Em có chồng anh tiếc lắm thay...
       Ca Dao.

Làm sao nếm được trầu cay
Nên anh vẫn mãi nhớ ai đêm trường
Níu cành hái bưởi trong vườn
Thấy cây cà tím bên đường trổ bông
Anh chờ cho tới nước ròng
Tầm xuân chưa nở, nụ hồng về đâu
Chèo quanh bến cũ nông sâu
Đợi mong trăng xế canh thâu gió luồn
Đêm khuya ôm mộng gieo buồn
Mây bay xứ lạ cánh chuồn phơi sương
Tóc mai gội nước sông Tương
Gió đùa dáng liễu còn vương sao đành
Chiều buông chiếc lá lìa cành
Mốt mai lỡ nhịp tình xanh mất rồi
Bao nhiêu năm vẫn bồi hồi
Lắng nghe sầu cảm đâm chồi trong tôi .   

Đỗ Thị Minh Giang
10-08
 


March 6, 2016

Khu Phố French Quarter, New Orleans, LA.











Blue Jazz buồn man mác New Orleans
Hơi gió nhẹ đưa nhạc vọng âm ngân
Café DuMonde* thơm hương Beignets*
Lữ khách tha phương chân bước ngại ngần.

French Quarter mấy trăm năm còn đó
Đêm mộng mơ dìu bóng đôi tình nhân
Ngựa xe xuôi ngược đèn vàng im đổ
Hoài niệm xa xưa lòng chợt bâng khuâng.

Cổ xưa đền thánh Saint Louis
Bền vững phơi cùng bao gió sương
Mississippi dòng uốn lượn
Ven sông du khách ngắm chiều vương.

Đỗ Thị Minh Giang
4-09

*Càfé và bánh tiêu của Pháp,
New Orleans là nguồn cội của nhạc Jazz.


Trên Bến Sông Xưa

 Ngắm mình gương nước xuôi dòng 
Nghe chừng xa lạ cõi lòng buồn tênh
Biết rằng dầu nhớ hay quên
Chìm trong ký ức chênh vênh mộng đời    
Đò ngang đợi mái chèo lơi
Sóng chiều trôi nhẹ mây trời bay cao
Bốn mươi năm ánh trăng sao
Bóng soi đưa dẫn lao đao ngậm ngùi
Nghe trong hơi gió ngọt bùi
Từng trang thơ đã ngủ vùi tâm tư
Thoáng buồn hai tiếng tạ từ
Đọng làn sương khói lá thư muộn màng...
Ba mươi năm chuyến đò ngang
Chở đầy khoang nắng mơ màng Hậu Giạng

Đỗ Thị Minh Giang
7-09


March 4, 2016

Mộng Ý Lành










Hạnh ngộ trao nhau vạn ý lành
Luyến lưu hình bóng mộng ngày xanh
Một thời áo trắng ngồi chung lớp
E ấp, thẹn thùng, mi chớp nhanh.

Anh viết tên em trang cuối cùng
Như thầm ao ước chuyện tình chung
Kèm bao thương nhớ và chân bước
Qua cửa nhà em bỗng ngại ngùng.

Mùa hè sắp tới thi nhau học
Sách vở ngày đêm cố thuộc bài
Rồi ước công thành danh toại nguyện
Mộng tròn sánh bước vai kề vai.

Dòng thời gian gió cuốn mây bay
Tâm khảm vùi sâu hình dáng ai
Tình tự con tim ngày tháng hạ
Phượng hồng rơi cánh nhỏ hiền say.

Xin hãy giữ gìn mộng ngát hương
Đọc trang lưu bút buổi chiều vương
Ngắm hình xưa cũ thời non dại
Những nụ cười tươi quá dễ thương.

Đỗ Thị Minh Giang
7-09


Đào Hoa Chớm Nở










Ngắm nụ đào hoa tiết lập đông
Nhụy hương sắc thắm điểm môi hồng
Thềm yêu thiếu nữ mong tin nhạn
Chiều vắng nghiêng sầu bên cánh song.

Duyên thề hẹn ước loang hoài vọng
Hoa thẹn dáng kiều mùa chớm sang
Thăm thẳm trời xanh vương nét mộng
Trầm tư bội ngọc bóng tình lang.

Giờ đây hoa nở phô hương sắc
Yểu điệu nàng thơ trên lối mơ
Dìu dịu gió mơn từng phiến mỏng
Hồn hoa bay lượn nối đường tơ.

Đỗ Thị Minh Giang
1-08


March 3, 2016

Mười Bảy Hồn Nhiên

Trăng tròn mười sáu trăng ngà
Hôm nay mười bảy thật là hồn nhiên
Tâm hồn chẳng gợn ưu phiền
Đơn sơ thắm đượm nét duyên đầu đời
Tuổi mơ ươm mộng nửa vời
Nụ hoa hé nở bên trời thiên thanh
Cõi lòng trang giấy tinh anh
Thơ tình chưa viết mực xanh chưa nhòa
Mi chưa rưng lệ chiều sa
Mặc cho cánh bướm vờn hoa góc vườn
Sớm mai ôm vở đến trường
Nắng hồng vương áo ven đường guốc khua
Bỗng dưng nghe chút quê mùa
Nón che nghiêng mái gió đùa tóc mây.

Đỗ Thị Minh Giang
11-09



Tuổi Mười Sáu

Buổi sáng đến trường làn gió biển 
Thổi bay vạt áo tuổi thơ ngây
Nắng hồng xuân thắm má hây hây
Trang sách miệt mài ôm chữ nghĩa.

Chiếc xe đạp nhỏ chở thêm bạn
Mười sáu dại khờ chưa biết yêu
Cố tránh mấy chàng đứng quạnh hiu
Ngày tháng vui buồn theo sóng vỗ.

Lớp học kề bên hay gặp gỡ
Ngượng ngùng áo ướt lúc trời mưa
Thẹn thùng núp bóng mái hiên xưa
Sợ đám con trai nhìn mắc cỡ.

Đèn đường soi bóng ôn bài vở
Cố gắng học hành mong đậu cao
Khoa bảng dò tên chừng nín thở
Nghe lòng hớn hở mộng xôn xao. 

Đỗ Thị Minh Giang
11-09


March 2, 2016

Hoa Lạc Phương Nào

Nét hoa ý thoáng mộng lành
Nón che nghiêng mái tóc dành người thương
Nắng mai từng sợi tơ vương
Cuốn chân tà áo ủ hương học trò
Vì ai sớm biết hẹn hò
Từng trang giấy mỏng thơm tho mộng đời
Ngoài hiên cánh phượng gọi mời
Hoa rơi chiều gió thay lời biệt ly
Tây Đô con phố mùa thi
Góc đường quán nhỏ xuân thì ươm mơ
Em về gói trọn tình thơ
Lá thư anh gởi ngẩn ngơ sân trường
Bỗng dưng nghe má ửng hường
Cuối đầu e thẹn như dưòng nhớ ai.

Đỗ Thị Minh Giang
2-10



Cuối Hồn

Man mác mây chiều lơ lửng trôi
Chim chíp chim kêu gọi tối rồi
Hoàng hôn ngơ ngẩn về sa tóc
Bóng dáng cô em tận cuối trời.

Cánh hoa đêm nở mau tàn héo
Nắng xõa về đâu thoáng ngậm ngùi
Lần tay tính lại người đi đã
Lá đổ bao mùa gió ngược xuôi.

Thầm khẽ nói lòng rưng rức yêu
Một vóc người thương đẹp mỹ miều
Chừng nghe chân bước qua đầu ngõ
Mộng đã tan rồi thôi chắt chiu!

Lạnh lùng tóc rối lối vào mơ
Năm ngón tay đan khéo hững hờ
Chiều qua hè phố tìm ai đó
Mà vắng ai rồi dạ ngẩn ngơ.

Thao thức canh dài hoa điểm sương
Ngồi đếm thời gian nhớ dị thường
Người đi cuối nẻo phương trời thẳm
Còn nhớ những chiều mây trắng vương.

Đỗ Thị Minh Giang
18-2-67 



Nét Buồn Con Gái

Sáng thứ hai sao người ta nghỉ học
Thầy giảng bài em nào hiểu gì đâu
Dòng lệ rưng mi em khẽ cúi đầu
Hồn lưu luyến mang nỗi buồn con gái .

Chiều thứ bảy áo bay vàng đại lộ
Chỉ mình em dạo phố thật cô liêu
Vì mình đâu có nhan sắc mỹ miều
Để người ta hẹn hò và đưa đón .

Đôi mắt liếc trộm nhìn qua vành nón
Lời chưa ngỏ đã lên tiếng tự tình
Làm xao động một mảnh hồn nguyên trinh
Trang sách vở dấu tờ thư ai viết.

Tình yêu đến nhẹ nhàng và thắm thiết
Mơ ước gì trong lứa tuổi xuân xanh
Giữ cho nhau chút tình cảm chân thành
Và nhớ thương tháng ngày vương kỷ niệm .

Đỗ Thị Minh Giang
67-07