Niềm
ước mơ từ thời mới lớn xa xưa, cũng dần bị lãng quên theo dòng thời gian. Hơn nửa
đời người đã trôi qua, tôi ngỡ sẽ không bao giờ có thể thực hiện được điều mong
ước đó.
Bây
giờ xin hãy cùng nhau tìm lại – dù chỉ là trong giây phút – bao kỷ niệm êm đềm
của một thời áo trắng ngây thơ. Xin khơi dậy chút hơi ấm trong ký ức nhạt nhòa,
để nhớ thương về tháng ngày trầm lắng xa vời, như giấc mơ trong cổ tích thần tiên.
Tôi
rất biết ơn nhà tôi luôn dành niềm cảm thông cho tâm hồn say mê thi ca của tôi.
Xin được trân quý tấm chân tình và sự khích lệ của bằng hữu đã khiến mầm thơ hồi
sinh, hoa lá đâm chồi nảy lộc trong khu vườn đượm nét hoang sơ.
Tôi
xin cám ơn quý văn, thi hữu hướng dẫn diễn dật ý thơ thêm nhịp nhàng, kết hợp
tình thân hữu qua văn, thơ.
Chân
thành ước mong sẽ được quý anh, chị, em đón nhậnt thi tập nhỏ này như một sự ân
cần giữa những tâm hồn đồng điệu.
Trân
trọng với tấm lòng thân quý.
Đỗ Thị Minh Giang
New
Orlans 1-30-2010