Ru hồn uyển mị hạt mưa phai màu
Đêm mơ dỗ giấc
ngọt ngào
Tóc mây ngôi chẻ vướng vào hồn tôi
Em về sông nước
ngừng trôi
Thủy triều dâng sóng xa xôi nẻo đời
Em từ xứ
Khánh vẽ vời
Lòng anh tiếc nhớ mộng rời trăm năm.
Đỗ Thị Minh Giang
1-10