Mấy mươi năm nhìn thấy hoa phượng vĩ *
Nơi xứ người chạnh nhớ ngôi trường xưa
Mái ngói rêu phong cuối đường phố thị
Phượng đỏ có còn tắm nắng ban trưa.
Bốn mươi năm vẫn nghe đầy nhung nhớ
Thuở học trò nhiều kỷ niệm thân yêu
Vũng Thơm, vườn táo chống ghe sào nhỏ
Rong chơi cùng lũ bạn phá như yêu.
Lâu lâu Thầy nghỉ, các cô con gái
Rủ nhau thả áo vờn bay vĩa hè
Có chàng ngơ ngẩn khẽ ngắm trông theo
Đàn bướm tung tăng một thời thơ dại.
Thời học trò mới lớn tóc buông vai
Tình xưa dầu đã nhòa nhạt mờ phai
Làm sao quên những tháng ngày thân ái
Như thoáng đâu đây còn bóng hình ai.
Đỗ
Thị Minh Giang
7-08